Tôi biết yêu mùa xuân,
như lúc tôi còn bé.
Vòi vĩnh mẹ xin quà,
mong được mặc áo mới,
rong chơi khắp phố người.
Tôi rất yêu mùa xuân,
cho tôi nhiều ước vọng.
Tuổi thơ ngây bé bỏng,
tâm hồn trong sáng trong,
tràn nhựa sống trong lòng.
Tôi lại yêu mùa xuân,
giữ cho tôi hy vọng.
Tình người mãi mênh mông,
như con nước xuôi dòng,
chở đầy một dòng sông.
Tôi mãi yêu mùa xuân,
khi trái tim còn đập,
nhịp đập của yêu thương,
réo gọi một thiên đường,
tôi về với quê hương.
Trang lệ Thủy
(xuân 97)