Văn-Thơ-Truyện

Vì Em, Chúa Đến Trần Gian!

Chúa Giê-su ở trên trời,

Thấy người dương thế tội đời khổ đau.

Nên Ngài lìa chốn trời cao,

Hy sinh ngôi báu để vào trần gian.

Ma-ri không chút hoang mang,

Lúc thiên thần báo, sẵn sàng mang thai.

Giô-sép cũng được cho hay,

Hai người chuẩn bị về ngay quê nhà.

Bết-lê-hem đoạn đường xa,

Ngày sanh đã đến, không nhà nghỉ đêm,

Cơn đau oằn oại càng thêm,

Vào chuồng gia súc qua đêm tạm thời.

Giê-su con của Chúa Trời,

Nằm trong máng cỏ rạng ngời vinh quang.

Thiên thần cất tiếng hát vang,

Mục đồng nghèo khó vội vàng đến ngay.

Bầu trời xuất hiện Sao Mai,

Dẫn đưa các vị anh tài phương  Đông.

Đến nơi quì xuống một lòng,

Tôn vinh cứu Chúa, cầu mong an bình.

Chúa Giê-su đã  giáng sinh,

Vì em Ngài đã quên mình, xả thân.

Lòng em yêu Chúa trăm phần,

Từ nay con nguyện hiến dân cuộc đời.

Mục Sư Dương Quang Thoại

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button