Thương tặng mẹ
Sớm mai lững thững bên đồi,
Mẹ chân chậm bước lòng tôi ngỡ ngàng!
Thương cho bóng ngả chiều vàng.
Có còn thơ mẹ trên hàng thông cao?
Có còn thơ mẹ ngọt ngào?
Bên hoa, bên lá, ngày nào nơi đây!
“Mẹ già như chuối chín cây. . .”
Một mai xa vắng dáng gầy năm xưa.
Tiếng thông, tiếng gió, tiếng mưa?
Hoa thương, cỏ nhớ, người xưa mịt mờ. . .
Chim buồn, nai bước ngẩn ngơ!
Suối rừng còn đọng lời thơ mẹ già.
Lý Minh Hạnh (Texas)