Văn-Thơ-Truyện

Hoàng Tử Và Phản Thần (Phần 2)

Hơn nữa, trong khi Lê Thanh ngồi đây để suy nghĩ những nỗi khổ của nó thì các bạn học của nó đang thi lên lớp. Vì đã phí nhiều thì giờ trên giường bệnh, nó phải ở lại lớp, mà đối với một học sinh danh dự của trường Trung học Phan Thanh Giản thì điều này quả là một thất vọng bi đát vậy.

– Tại sao mình gặp quá nhiều rắc rối trong khi những người khác có được cuộc đời nhàn hạ như thế? Nó nghĩ vậy và nhớ đến câu tục ngữ:

“Tích ác phùng ác, tích thiện phùng thiện.” Nhưng điều này làm cho nó giận dữ. Nó lầm bầm một mình:

Mình đâu có tệ hơn những người kia! Ngay lúc ấy, có một người mà nó chưa quen biết bao giờ đang theo con đường mòn lần bước tới. Những người láng giềng bỏ dỡ công việc để ra đón tiếp ông ta. Thanh lê chân xuống tam cấp có với vẻ vô cùng đau đớn. – Ông ấy là ai vậy? Nó hỏi Trung, bạn nó. – Ông ấy là thầy giáo Lắm đã đến đây kể chuyện cho tui tao nghe mấy lần rồi. Tụi tao thích nghe ông ta kể chuyện lắm.

– Ông ấy ở đâu vậy?

– Cách đây độ ba cây số về hướng Tây.

– Ông dạy về gì?

– Dạy điều thiện ở đời.

– À, được rồi! Tao muốn biết tại sao một người thiện lại gặp nhiều khó khăn.

– Để mình đi hỏi xem. Trung nói và trước khi Thanh nắm giữ nó lại thì thằng bé đã chạy đến thẳng đến chỗ thầy giáo đang đứng. Nó hỏi:

– Thưa thầy, bạn tôi muốn biết tại sao người thiện lại gặp khó khăn?

– Đó là một câu chuyện lý thú. Thầy Lắm đáp với giọng rất hiền lành. Bạn em ở đâu? Tôi muốn nói chuyện với em ấy.

– Sao ông không kể chuyện ấy cho chúng tôi nghe luôn thế? Cụ Sáu trưởng ấp nói tiếp:

– Tôi cũng muốn nghe chuyện ấy nữa. Với lời đề nghị này cả nhóm đồng tiến về bãi cỏ xanh dưới rặng dừa và ngồi xuống. Thanh xích lại gần để nghe. Thầy Lắm bắt đầu câu chuyện:

– Xưa kia, có một vì Vua rất quyền thế cai trị trên một đế quốc rất lớn. Vì Vua này rất khôn ngoan và mọi người đều yêu mến Ngài. Chánh phủ của Ngài chỉ có một luật mà thôi: Yêu mến nhau. Nhưng vị thủ tướng lại nổi lòng ganh tị khi thấy mọi người đều yêu thương Vua. Ông nghĩ thầm: Nếu ta có được quyền thế của Vua, ta muốn đặt ngai ta cao như các vì sao! Ta muốn ta là Vua! Sau rốt, vị thủ tướng này quyết định chống lại chánh phủ. Ông ta muốn mọi thần dân đều theo mình nên bắt đầu kể cho họ nghe cách bí mật rằng: “Nhà Vua rất ích kỷ nên bắt mọi người yêu thương mình. Tôi sẽ lập một chánh phủ mà mọi người làm theo ý riêng mình. Anh sẽ không cần phải phục tùng ai cả. Anh sẽ được tự do.”

(Xem tiếp kỳ sau)

Beatrice Short Neall

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button