Khổng Miệt là cháu Đức Khổng Tử, Bật Tử Tiện là học trò Đức Khổng Tử; cả hai cùng làm quan một thời. Đức Khổng Tử qua chơi nhà Khổng Miệt và hỏi, “Từ khi ngươi ra làm quan, được những điều gì và mất những điều gì?” Đáp, “Từ khi tôi ra làm quan, chưa được điều gì mà đã mất ba điều: Bận việc quan không học tập được, vì thế học không thấy tiến; bổng lộc ít, không đủ cung cấp họ hàng, vì thế họ hàng xa dần; công việc nhiều, không thể đi thăm người đau, viếng người chết, vì thế ăn ở với bè bạn không trọn vẹn.”
Đức Khổng Tử nghe nói, không bằng lòng nên sau đó đến chơi nhà Bật Tử Tiện, cũng hỏi như thế. Tiện thưa, “Từ khi ra làm quan, chưa mất điều gì mà đã được ba điều: Những điều trước học, nay đem ra thực hành, vì thế học hành càng tiến; bổng lộc dầu bạc, cũng có thể cung cấp ít nhiều cho họ hàng, nhờ thế mà họ hàng càng gần; việc quan tuy bận song cũng còn thì giờ đi thăm người đau, viếng kẻ chết, nhờ thế bè bạn càng thân.”
Được hay mất không có giá trị tuyệt đối, mà do quan niệm của người trong cuộc. Trong sách Phi-líp 4:11-13 Sứ đồ Phao-lô tâm tình cùng chúng ta, “Tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy. Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết dư dật. Trong mọi sự và mọi nơi, tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu cũng được. Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” Hãy chấp nhận và tạ ơn những gì Chúa ban cho chúng ta.
Trong sách I Ti-mô-thê 6:7, 8, BDM, Sứ đồ cho chúng ta biết thực trạng của kiếp người, “Chúng ta chào đời chẳng mang gì theo, đến khi qua đời cũng chẳng đem gì đi được, nên một khi đủ ăn, đủ mặc là phải thỏa lòng.” Chúa biết rõ nhu cầu trong đời sống, trước khi chúng ta van xin. Để giúp chúng ta tránh khỏi thói tham lam ích kỷ rất nguy hại cho lòng tin kính, Đức Chúa Giê-su dạy chúng ta bài cầu nguyện chung. “Cha các ngươi biết các ngươi cần sự gì trước khi chưa xin Ngài. Vậy, các ngươi hãy cầu nguyện như vầy:
Lạy Cha chúng tôi ở trên trời;
Danh Cha được thánh;
Nước Cha được đến;
Ý Cha được nên, ở đất như trời!
Xin Cha cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ ngày. . .
(Ma-thi-ơ 6:8-11).
Chỉ nên cầu xin những gì chúng ta cần, chứ không phải những gì chúng ta muốn. Hãy thỏa lòng với những gì Chúa ban cho, vì Ngài biết những gì cần thiết để gìn giữ chúng ta khỏi bị sa ngã. “Trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Giê-su Christ” (Phi-líp 4:6, 7).
Đào Thanh Khiết
0 211 2 minutes read