Văn-Thơ-Truyện

Về Ghé Thăm Nhà Ba

Tháng năm trời Cali
Những chiều mây rất sậm
Nắng chừng như không đủ
Phủ đấp những nỗi buồn

Chiều nay con bỗng muốn
Về ghé thăm nhà
BaThăm lại khu vườn cũ
Tìm lại dư hương thừa

Nhớ vườn xưa rực rỡ
Chim bướm về đầy sân
Hồng đào khoe sắc thắm
Hoa nở rộ trên cành

Nhưng rồi Ba tôi mất
Mảnh vườn cũng bơ vơ
Hồng đào thôi không nở
Chim bướm cũng quên về

Vườn xưa giờ xơ xác
Những bụi hồng chết khô
Hàng cây buồn thưa lá
Trơ trọi gốc đào già

Ðâu rồi tiếng chân Ba
Ðón tôi ngồi đầu cổng?
Ðâu rồi tiếng Má cười
Trên hiên nhà hoen nắng?

Con thèm rau muống luộc
Ba mới hái vườn sau
Má mới kho nồi cá
Còn nóng hấp trên lò

Thềm xưa giờ hoang vắng
Hòn non bộ trơ vơ
Cá quẫy đuôi ngơ ngác
Chim vỗ cánh thẫn thờ

Tấm hình treo trên tủ
Cả gia đình năm xưa
Chín người mình vui đủ
Giờ xa cách nghìn thu

Nước mắt chực muốn trào
Nhẩm tính lại còn bao?
Bốn người ra thiên cổ
Nắng ngoài sân nghẹn ngào

Anh tôi giờ cũng mất
Bốn năm rồi vắng Ba
Hình Má dường phai sắc
Theo mười năm bụi mờ

Nửa đời con mất Má
Mà tưởng như còn thơ
Chợt nhận ra bao tuổi
Mất Mẹ vẫn dại khờ

Má Ba đâu còn nữa
Ðể nghe lời Ba phôn:
Cuối tuần con có rãnh
Lên đưa Ba Má về?

Giờ đây còn đâu dịp
Ðể đưa Ba Má đi?
Giờ đây lấy đâu dịp
Ðể đón Ba Má về?

Nỗi buồn như đá nặng
Khi rời ngõ nhà Ba
Loài chim nào vỗ cánh
Thảng thốt trong chiều tà.

Kezia & Rachel
Father’s Day 97

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button