(Tiếp theo Nguyệt San số 231, tháng 9, 2015)
Phi-lát đồng ý với mưu đồ ấy, nhưng từ ngày đó trở đi các thầy tế lễ và Phi-lát luôn luôn lo sợ, nhất là khi đi ngoài đường hoặc lúc trong nhà một mình. Họ sẽ phải gặp Chúa Christ. Họ cảm thấy rằng không còn gì có thể bảo đảm an ninh cho họ được nữa cả. Nhưng khoen sắt và chốt gài cửa không thể giữ họ khỏi Con Đức Chúa Trời được.
Trong khi những kẻ này không hề mong muốn được gặp lại Chúa, thì những kẻ khác lại nát lòng vì sợ không gặp lại Ngài được. Trong vòng những người đàn bà từng hầu hạ Chúa, có một người rất yêu thương Ngài. Người ấy là Ma-ri Ma—đờ-len. Chúa đã đuổi bảy quỷ dữ khỏi bà, Chúa đã tha tội bà. Và khi La-xa-rơ anh của bà chết, Chúa đã đến và kêu ông ấy ra khỏi mộ để sống với bà. Chúa thường ghé thăm nhà Ma- ri và Ma-ri thường ngồi dưới chân Chúa để nghe những lời dạy dỗ quý báu của Ngài. Chỉ mới tuần lễ trước đây thôi, bà đã dâng cho Chúa một món quà rất qúy để tỏ sự yêu thương của bà đối với Ngài. Bây giờ bà quá đau khổ vì Ngài đã chết. Bà nghĩ rằng bằng cách săn sóc xác Ngài mà vợi được nỗi buồn và tìm ra nguồn an ủi.
Sáng sớm ngày thứ nhất, trong khi bầu trời hãy còn tối, bà đã lên đường đi đến ngôi mộ. Bà nghĩ không biết sẽ nhờ ai lăn hòn đá nơi cửa mộ. Nhưng khi đến nơi bà rất ngạc nhiên mà thấy hòn đá đã được lăn đi rồi. Nhìn vào trong mộ, bà thấy mộ trống không. Xác của Chúa Giê-su đã biến mất rồi. Bà liển chạy đi báo tin ấy cho các bạn hữu biết, “Họ đã đem Chúa ta ra khỏi mộ rồi và chúng tôi không biết họ để Ngài ở đâu. ”
Có hai môn đồ tên Phi-e-rơ và Giăng liến chạy đến phần mộ để xem lời Mari nói có thật chăng. Họ thấy mộ trống rỗng thật, nhưng hơn thế nữa, vải liệm của Ngài được xếp lại và đặt từ tế lên chỗ họ đặt Ngài nằm. Giăng nhớ lại lời Chúa phán rằng Ngài sẽ sống lại vào ngày thứ ba và tin ngay. Xong, cả hai trở lại thành phố .