Văn-Thơ-Truyện

Hoàng Tử Và Phản Thần (Phần 33)

(Tiếp theo Nguyệt San số 221, tháng 11, 2014)

Họ bắt Giê-su vốn đã mệt mỏi, đuối sức và mình đầy thương tích, rồi đánh đập Ngài trước mặt đám đông. Sau đó, họ lấy áo đỏ bầm mặc cho Ngài và đội mão gai lên đầu Ngài. Họ hô to, “Hoan hô vua của dân Do Thái.”

Họ quỳ gối xuống, giả bộ như thờ lạy Ngài, rồi nhổ nước bọt lên mặt Ngài, thỉnh thoảng có người cướp cây gậy mà người ta đặt vào tay Ngài, đánh mạnh lên mão gai đội phủ chân mày của Ngài. Những mũi gai đâm vào màng tang làm máu chảy dài xuống gò má, nhuộm đỏ râu Ngài.

Chính tên phản tặc đã thúc đẩy đoàn dân xử tệ vị Hoàng tử. Nó muốn hủy hoại chương trình cứu chuộc thế gian của Đức Chúa Trời. Nếu Sa-tan có thể làm cho Chúa Giê-su tức giận hoặc dùng quyền lực thiên thượng để tự giải thoát, tức nó đã thắng và thế gian sẽ thuộc về nó luôn. Nhưng Đức Chúa Giê-su không hề thất bại lần nào cả. Ngài mang lấy mọi sự đau đớn và ngược đãi với sự kiên nhẫn lạ lùng.

Phi-lát ngồi lên ghế xử án, chỉ vào Đức Chúa Giê-su và nói, “Này hãy nhìn Vua các ngươi.”

Nhưng đám dân la rộ lên, “Hãy đem nó đi! Đóng đình nó đi! Đóng đình nó đi !”

Khi Phi-lát thấy không thể nào giải thoát Đức Chúa Giê-su mà không gây sự thù hẳn với người Do Thái, ông thả Ba-na-ba và giao Đức Chúa Giê-su cho họ đóng đình.

Khi cây thập tự đã được lo sẵn để đóng đinh Ba-na-ba được đặt trên cái lưng đẫm máu của Chúa Giê-su thì mặt trời đã lên cao. Hôm ấy là ngày thứ Sáu. Hai người khác, đồng đảng của Ba-na-ba cũng phải vác thập tự và chịu đóng đình với Ngài. Cây thập tự quá nặng nề sánh với tình trạng kém sức của Chúa Giê-su. Ngài té xỉu xuống mặt đường. Không ai muốn giúp Ngài cả, nhưng sau rốt có một người Phi Châu tỏ ý cảm thương nên bị bắt buộc phải vác thập tự cho Ngài.

(Xin đọc tiếp kỳ sau)

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button