Văn-Thơ-Truyện

Hoàng Tử và Phản Thần (Phần 23)

(Tiếp theo Nguyệt San số 210, tháng 12/2013)      Beatrice S. Neall

Mấy năm trước, khi lìa nhà đi, chàng không bao giờ nghĩ đến nỗi đau đớn của cha. Chỉ lo quay cuồng bên vũ nữ, say sưa trong đám tiệc với bạn hữu mà không biết rằng bức màn ảm đạm đã bao trùm trên gia đình mình. Ngay giờ đây, khi đã đến gần nhà rồi, chàng cũng không biết đang có người chăm nhìn mình. Nhưng tận đằng xa, cha chàng đã nhìn thấy, liền chạy ra tiếp đón chàng về. Ông cha đã nhận biết con mình tuy chàng rách rưới. Cha đưa tay ôm chầm đứa con vào lòng rất lâu trong tình yêu chan chứa.

Ông cha không cho phép bất cứ người nào được chế diễu sự đói rách của con mình. Ông cởi chiếc áo choàng quý giá ra khỏi mình mà phủ cho đứa con. Đứa con thổn thức với những lời chàng đã định nói, “Thưa cha, con đã có tội với Trời và trước mặt cha, con không đáng được gọi là con của cha nữa. . .” Nhưng người cha không nghe. Ông không cho đứa con có cơ hội để xin làm tôi tớ. Ông ra lệnh cho tôi tớ mình rằng, “Hãy đem áo tốt nhất mà mặc áo cho con ta. Hãy đeo nhẫn vào tay và mang giày vào chân cho con ta. Hãy giết bò tơ mập nhất và chúng ta ăn uống vui vẻ với nhau vì con ta đã chết mà nay được sống, đã mất và đã tìm lại được.”

— Người cha thật thương con mình. Trung nói.

— Và đó là cách mà Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta. Thầy Lắm thêm.

Cụ trưởng ấp góp lời:

– Tôi rất ngạc nhiên mà thấy người cha có thể tha thứ cho đứa con hoang đàng như vậy. Làm sao ông ta biết được đứa con mình sẽ từ tế trở lại khi thâu nhận nó về ?

Thầy Lắm giải thích:

— Tình yêu đã thay đổi lòng cậu ta. Từ đó trở đi, nó không bao giờ quên được sự không ra chi của mình cùng tình yêu cao quý của cha. Một lần nọ, Đức Chúa Giê-su có nói rằng ai được tha tội nhiều thì yêu nhiều. Từ đó mãi về sau đứa con yêu và hầu việc cho cha một cách trung thành hơn cả anh nó là đứa không có bỏ nhà đi hoang.

Bây giờ quý vị đã thấy trong câu chuyện này thì đứa con không đáng được hưởng gì cả. Chàng có làm gì tốt đâu, ngoại trừ việc trở về cùng cha. Tuy vậy, người cha tiếp nhận chàng với lòng vui mừng. Thiên Phụ của quý vị cũng vậy. Bất luận quý vị đã làm gì, hay quý vị đã xấu xa cách nào mặc lòng, nếu trở về cùng Đức Chúa Trời, Ngài sẽ nhận quý vị trở lại.

Ông Ba, cha của Trung nói:

– Ngài phải yêu chúng ta nhiều lắm!

– Thật vậy. Thầy Lắm tiếp. Khi chúng ta hiểu được Đức Chúa Trời yêu ta đường nào, chúng ta sẽ yêu Ngài trở lại thế ấy. Chính tình yêu mà Đức Chúa Trời có trong lòng Ngài sẽ nẩy nở trong lòng chúng ta.

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button