Sự Thú Nhận Của Các Nhà Thông Thái
Vua Ba-by-lôn, Nê-bu-cát-nết-sa, nói gì với các nhà thông thái?
“Vua nói cùng họ rằng: Ta đã thấy một chiêm bao; và lòng ta bối rối, muốn biết chiêm bao đó” (Đa-ni-ên 2:3).
Sau khi bị đe dọa phải chết nếu họ không tỏ điềm chiêm bao và lời giải nghĩa, các nhà thông thái đã tâu vua điều gì ?
“Những người Canh-đê tâu lại cùng vua rằng: Chẳng có người nào trên đất nầy có thể tỏ ra việc của vua; vì chẳng có vua nào, chúa nào, người cai trị nào đem việc như thế hỏi đồng bóng, thuật sĩ, hay người Canh-đê nào. Vì sự vua đòi là hiếm có, và không ai có thể tỏ cho vua được, chỉ có các vì thần không ở với loài xác thịt” (Đa-ni-ên 2:10, 11).
Đa-ni-ên Và Điềm Chiêm Bao
Sau khi các nhà thông thái thú nhận không đủ khả năng để làm điều vua truyền, ai xin giải nghĩa điềm chiêm bao?
“Tức thì Đa-ni-ên vào, xin vua cho mình một hạn nữa, hầu có thể giải nghĩa điềm chiêm bao đó cho vua” (Đa-ni-ên 2:16).
Sau khi Đa-ni-ên và các bạn mình tha thiết cầu xin với Chúa, điềm chiêm bao và lời giải nghĩa được bày tỏ cho Đa-ni-ên thế nào?
“Vậy sự kín nhiệm được tỏ ra cho Đa-ni-ên trong sự hiện thấy ban đêm; Đa-ni-ên bèn ngợi khen Chúa trên trời” (Đa-ni-ên 2:19).
Khi được dẫn đến trước mặt vua, Đa-ni-ên đã nói gì?
“Đa-ni-ên ở trước mặt vua trả lời rằng: Sự kín nhiệm mà vua đã đòi, thì những bác sĩ, thuật sĩ, đồng bóng, thầy bói đều không có thể tỏ cho vua được. Nhưng có một Đức Chúa Trời ở trên trời tỏ ra những điều kín nhiệm; và đã cho vua Nê-bu-cát-nết-sa biết điều sẽ tới trong những ngày sau rốt. Vậy, chiêm bao của vua và các sự hiện thấy của đầu vua đã thấy trên giường mình là như vầy” (Đa-ni-ên 2:27, 28).
Đa-ni-ên nói vua đã thấy gì trong chiêm bao?
“Hỡi vua, khi vua nằm trên giường, có những tư tưởng về sự xảy đến sau nầy, . . . Hỡi vua, vua nhìn xem, và nầy, có một pho tượng lớn. Pho tượng đó to lớn và rực rỡ lạ thường; đứng trước mặt vua, và hình dạng dữ tợn” (Đa-ni-ên 2:29-31).
Pho tượng gồm những phần khác nhau nào?
“Đầu pho tượng nầy bằng vàng ròng; ngực và cánh tay bằng bạc; bụng và vế bằng đồng; ống chơn bằng sắt; và bàn chơn thì một phần bằng sắt một phần bằng đất sét” (Đa-ni-ên 2:32, 33).
Vật gì đã đập vào pho tượng làm cho tan nát?
“Vua nhìn pho tượng cho đến khi có một hòn đá chẳng phải bởi tay đục ra, đến đập vào bàn chơn bằng sắt và đất sét của tượng, và làm cho tan nát” (Đa-ni-ên 2:34).
Các phần khác nhau của pho tượng trở nên gì?
“Bấy giờ sắt, đất sét, đồng, bạc, và vàng đều cùng nhau tan nát cả; trở nên như rơm rác bay trên sân đạp lúa mùa hạ, phải gió đùa đi, chẳng tìm nơi nào cho chúng nó; nhưng hòn đã đập vào pho tượng thì hóa ra một hòn núi lớn và đầy khắp đất” (Đa-ni-ên 2:35).