Câu ca dao vào đời
mẹ ru tôi còn bé
rồi khi tôi bập bẹ
gọi khẽ tiếng mẹ ơi.
Như huyền thọai tuyệt vời
tôi nói tiếng nước tôi
như huyền thọai tuyệt vời
mẹ hiểu được lòng tôi.
Ai ngờ từ dạo đó
nhớ hoài tiếng nước tôi
như đứa con có mẹ
và chỉ một mà thôi.
Tiếng mẹ tôi tuỵêt vời
đã theo tôi vào đời
trong những lúc buồn vui
chỉ có tiếng mẹ thôi.
Rồi khi tôi đi học
lời thầy dạy bên tai
tôi vẫn cứ nhớ hoài
làm người chớ đổi thay.
Thầy dạy tôi đọc bài
Hưng ĐạoVương hiển hách
Trần Quốc Toản cờ lau
tôi còn nhớ làu làu.
Tạ ơn Chúa trên cao
cho chúng con tiếng nói
tiếng nói thật ngọt ngào
tiếng nói tự trời cao.
Xin được cám ơn mẹ
xin được biết ơn cha
tiếng nói thật chan hòa
tiếng của người Việt ta.
Cho dù ở nơi xa
cách biệt mấy quê nhà
vẫn một lòng thiết tha
nhớ hoài tiếng nước ta.
Trang Lệ Thủy