Cuộc trần thế bể dâu biến đổi,
Kiếp nhân sinh lắm nỗi khổ đau.
Một trăm năm thấm thoát, lật bàn tay
Ngoảnh mặt lại đã đến ngày chung cuộc!
Thân lữ khách dặm dài dấn bước
Đếm ngày vui nào có được là bao!
Tuổi thanh xuân phơi phới mới ngày nào
Nguồn sinh lực dạt dào nhựa sống. . .
Thế sự hồi đầu chung ảo mộng,
Trần gian ngộ Chúa phước linh đa!
. . . .
Cho đến nay:
Cháu con gia thất đề huề,
Chồng vợ thỉ chung như nhất.
Cõi trần đến lúc chia tay,
Ơn Chúa chờ ngày gặp mặt!
Phút tiễn đưa có mấy giòng mộc mạc. . .
Buổi tương phùng là một dịp vinh quang,
Niềm vui lớn xin nhờ ơn Cao Cả!
Nguyễn Quốc Thái
0 230 1 minute read